[alert style=”danger”]
Thần Mặt Trời Helios và con trai Phaeton
[Thần thoại Hy Lạp]
Thần Mặt Trời Helios và con trai Phaeton là câu chuyện nổi tiếng trong Thần thoại Hy Lạp, giải thích con đường đi của mặt trời mà người ta đứng ở mặt đất nhìn thấy và một số dạng địa hình trên mặt đất ngày nay theo cách tưởng tượng của người Hy Lạp cổ.
[/alert]
Phaeton – con Thần Mặt Trời
Phaeton là con trai của Helios và Clineter, vị thần điều khiển cỗ xe Mặt Trời. Chú bé ở với mẹ tại một thung lũng[1] tuyệt đẹp ở phương Đông.
Một ngày kia, chú bé nói với mẹ:
– Mẹ ơi, bố con mà xuống mặt đất thì sẽ xảy ra điều ngủy hiểm, nhưng con, tại sao con lại không thể thỉnh thoảng lên thăm bố?
Mẹ chú hứa với chú rằng khi nào chú lớn hơn và khỏe hơn, chú sẽ có thể đến chơi cung điện của bố. Ở dưới này, chú vẫn thường ngắm cỗ xe vàng của bố! Chú nghĩ rằng một ngày nào đó, chú cũng sẽ dong những con ngựa thần kì của cỗ xe Mặt Trời. Một hôm, Phaeton thưa với mẹ:
– Mẹ ơi, con không còn chờ đợi được nữa. Con đã cao lớn nhiều rồi, con lại dồi dào sức khỏe, xin mẹ cho con được đi đến cung điện của bố con.
Được mẹ đồng ý, Phaeton vui vẻ lên đường.
Điều ước với thần Mặt Trời Helios
Phaeton hăm hở leo ngay lên cái lối hẻm hoang vắng dẫn đến cung điện Mặt Trời. Và cuối cùng thì chú bé trông thấy cái ngai bố ngồi. Chưa bao giờ chú thấy cái gì lộng lẫy như thế. Một bên là các vị thần Bốn mùa: Mùa xuân đầy những hoa, Mùa hè với những giỏ quả chín, Mùa thu khoác bộ quần áo nhiều màu và Mùa đông đội cái vòng băng tuyết trên đầu trắng xóa. Phaeton tiến lại gần chiếc ngai. Helios nhìn thấy chú bé dũng cảm và nhận ngay ra Phaeton , con trai của mình. Thần bỏ cái mũ niệm[2] sáng chói trên đầu ra và bước tới gặp con trai.
Helios ôm chặt Phaeton trong cánh tay:
– Con trai của bố, con hãy xin bố một điều gì đó mà con thích và bố sẽ sung sướng được cho con.
– Cảm ơn bố của con! Có một điều mà con vẫn mong muốn hơn tất cả.
– Bố hứa trước là bố sẽ cho con. Không có một điều mà Helios vĩ đại không có thể đem cho con trai của mình.
– Vậy thì bố hãy để cho con điều khiển cỗ xe tuyệt diệu của Mặt Trời, chỉ trong một ngày thôi! Đó là điều con mong muốn xưa nay.

Helios buồn bã lắc đầu:
– Phaeton , đó là điều duy nhất mà con không nên hỏi xin bố. Con là con trai của bố, bố rất yêu quý con, nhưng cho dù thương yêu con bao nhiêu chăng nữa, bố cũng không thể cho con tự điều khiển cỗ xe đó. Con không có sức khỏe, khôn ngoan và hiểu biết cần thiết để làm một việc như thế. Quả là vô cùng khó khăn đấy!
– Ôi, Helios vĩ đại, con rất muốn được điều khiển cỗ xe của bố, con sẽ rất cẩn thận.
– Không được đâu, Phaeton con ơi! Nếu con biết rằng cuộc du hành ấy nguy hiểm đến thế nào, con sẽ không nài nỉ nữa đâu! Đoạn đầu chặng đường thì hết sức gập ghềnh. Khi bố đã đến giữa đường, thường thường bố không dám nhìn xuống phía mặt đất, bởi vì nhìn xuống thì chóng mặt lắm. Đoạn cuối chặng đường lại đầy rẫy những hiểm nghèo khủng khiếp.
Nhưng Phaeton bỏ ngoài tai hết thảy. Chú bé ôm cổ bố và nài nỉ bố cứ cho chú dong xe. Cuối cùng Helios phải nhượng bộ[3], đành miễn cưỡng chấp thuận yêu cầu duy nhất của con trai.
Phaeton điều khiển cỗ xe của thần Mặt Trời
Bình minh đã lên tiếng và kéo những tấm màn của Ban đêm. Các vị Giờ thắng ngựa[4] vào cỗ xe của Mặt trời.
Phaeton chiêm ngưỡng[5] cỗ xe. Chú bé nóng ruột chờ đến lúc được dong xe đi.
– Con trai thân mến của bố – Helios bảo con – Bởi vì con đã muốn như thế thì con cứ lên đường. Đừng có lên quá cao để khỏi sây xát cung điện Mặt Trời. Đừng có xuống quá thấp để khỏi đốt cháy mặt đất. Phải giữ vững tầm giữa thật đúng. Đừng có chệch ra khỏi con đường tốt nhất. Đừng bao giờ dùng đến roi, mà phải ghìm ngựa cho chắc.
Phaeton nghe những lời căn dặn của bố bằng đôi tai lơ đễnh. Chú bé quá đỗi sung sướng và nóng ruột muốn lên đường, chẳng còn để ý gì đến những lời khuyên dạy của bố nữa. Chú nhảy vào trong cỗ xe bằng vàng, đứng thẳng người lên. Chú nắm lấy chùm dây cương và tốp ngựa tung vó phóng về phương đông qua chiếc cổng của Ngày.
Chẳng mấy chốc, những con ngựa nhận ra rằng không phải là bàn tay cứng cỏi và vững chắc của chú chúng đương điều khiển chúng. Thế là khi thì chúng lao lên tít cao trên trời, trên cả các vì sao, khi thì chúng nhào xuống phía mặt đất. Trên đường cỗ xe đi qua những đám mây bốc khói um và trên đỉnh những núi cao lửa cháy ngùn ngụt. Sông ngòi khô cạn và đất đai nhiều xứ sở trở thành sa mạc. Rồi nhiều thành phố lớn bị thiêu đốt và Poseidon thần trị vì biển cả, khiếp đảm quá phải kêu lên. Dân cư sống trên mặt đất, trước quang cảnh ấy mới hiểu rằng từ trước cho đến ngày hôm qua, con đường của Mặt Trời đã được cỗ xe dong duổi theo một cách khôn khéo.

Helios hiểu rằng chẳng mấy chốc nữa tất cả thế gian sẽ bốc cháy. Thần cầu xin Chúa thần Zeus[6] hãy cứu lấy mặt đất. Thế là Chúa thần Zeus tập hợp tất cả những đám mây trên trời. Người cho nổi trống lên qua các tầng trời. Phaeton bị hất ra khỏi cỗ xe. Chú ta rơi tõm xuống một dòng sông trong xanh bên dưới.
…. Và từ đó, những chỏm núi trọc vẫn thường kể lại câu chuyện xảy ra hôm mà Phaeton điều khiển cỗ xe của Mặt Trời.
Thần Mặt Trời Helios và con trai – Thần thoại Hy Lạp
– Truyện dân gian –
[alert style=”danger”]
[button url=”https://truyendangian.com/tag/than-thoai-hy-lap/” style=”danger” target=_blank]➤ Khám phá Thần thoại Hy Lạp[/button]
[/alert]
Chú giải trong truyện Thần Mặt Trời Helios và con trai
- Thung lũng: vùng đất thấp giữa hai dãy núi.
- Mũ niệm: mũ dành riêng cho vua chúa đội. Đây chỉ mũ của các vị thần.
- Nhượng bộ (nhường bước) : nhường cho bên kia vừa ý.
- Thắng ngựa: đeo yên cương vào ngựa để buộc ngựa vào xe mà kéo xe đi (hoặc để cưỡi)
- Chiêm ngưỡng: ngắm nghía say sưa và tôn kính
- Chúa thần Zeus: chúa thần là vị thần đứng đầu cai quản tất cả các thần, trong thần thoại Hi Lạp. Zeus là một Chúa thần có uy quyền rất lớn.
1 bình luận về “Thần Mặt Trời Helios và con trai trong Thần thoại Hy Lạp”