Câu chuyện “Miệng nói ra hoa ra ngọc”
“Miệng nói ra hoa ra ngọc” ca ngợi những người nhân hậu, lễ phép luôn được giúp đỡ, còn những người chua ngoa, ác nghiệt sẽ nhận được kết cục không tốt.
Ngày xưa có đôi vợ chồng sinh được một người con gái, tính nết siêng năng, hiền hậu. Người vợ chẳng may mang bệnh mất sớm. Người chồng đành lấy vợ khác để trông nom nhà cửa. Người vợ sau này tính nết chua ngoa, ác nghiệt. Mụ sinh được một ả con gái cũng chua ngoa, ác nghiệt như mụ. Cả ngày hai mẹ con chẳng làm gì, bao nhiêu công việc nặng nhọc đều đổ vào đầu cô chị hết: thôi thì thổi cơm, gánh nước, quét nhà, chẻ củi… không sót việc gì.
Vất vả như vậy mà cô còn bị mẹ ghẻ mắng mỏ và cô em nhiếc móc thậm tệ. Tuy vậy, cô vẫn dịu dàng, vui vẻ, nên mọi người trong thôn xóm đều yêu mến cô. Buổi sáng ra vườn, mặt trời mọc chiếu ánh hồng trên má cô; đàn gà đến quấn quít bên cạnh chân cô, chim bồ câu đến ăn trong lòng bàn tay cô.
Một hôm, cô vào rừng gánh nước. Lúc đi về, cô bỗng gặp một bà lão mù lòa, rách rưới đứng bên đường. Thấy cô, bà lão thều thào xin một ngụm nước uống cho đỡ khát. Cô bé vội dừng lại, lễ phép nói:
– Thưa bà, nước ở đây không được trong lắm. Để cháu đi gánh một gánh khác thật trong bà hãy uống. Bà chịu khó chờ cháu một lát nhé.
Nói xong, cô đổ nước đi, thoăn thoắt quay vào rừng lấy nước khác để bà lão uống. Khi uống xong, bà mỉm cười nói:
– Già cảm ơn cháu, cháu ngoan lắm. Già không phải là người bình thường, già là tiên hiện xuống trần. Thấy cháu hiền hậu, già thử lòng cháu đấy. Già thưởng cho cháu miệng nói ra hoa ra ngọc mỗi khi mở lời.
Nói xong, bà lão biến mất. Cô bé quay lại gánh nước về nhà. Chưa về tới cửa đã nghe tiếng mẹ ghẻ quát mắng ầm ĩ:
– Con ranh kia, sao mày về chậm thế? Tao tưởng mày ngủ quên trong rừng rồi!
Cô bé nói:
– Thưa dì…
Cô vừa cất tiếng nói thì vàng bạc, châu báu rơi ra óng ánh trên mặt đất. Mụ dì ghẻ và cô em ác nghiệt rất đỗi ngạc nhiên, hỏi đầu đuôi câu chuyện lạ lùng. Cô bé cũng vui vẻ thuật lại, không giấu diếm. Mà nói đến đâu thì vàng bạc, châu báu tuồn ra đến đấy.
- Truyện miệng nói ra hoa ra ngọc
Sáng hôm sau, dì ghẻ sai con gái đi vào rừng lấy nước. Mụ mong con gái cũng gặp bà tiên như cô chị. Cô em ưỡn ẹo ra đi, hai tay xách hai chiếc lọ sứ thật đẹp.
Lúc về, cô ả mệt toát mồ hôi, thở hổn hển. Thì kia, một bà lão già đứng bên đường xin nước uống. Thấy bà già rách rưới, bẩn thỉu quá, cô ả gắt gỏng:
– Khát thì ra hồ mà uống! uống đây cho bẩn bình ta à?
Tức thì bà lão nói:
– Ta là tiên đây! Nhà ngươi ăn ở thật là bạc ác. Ta truyền cho ngươi biết rằng mỗi khi ngươi mở mồm thì rắn rết sẽ tuôn ra theo.
Nói xong, bà lão biến mất. Cô ả xách bình nước về. Về đến cửa, mẹ chạy ra, đon đả hỏi:
– Sao con về chậm thế?
Cô ả đáp:
– Thưa mẹ…
Vừa mở miệng ra thì rắn rết bò ra đầy nhà, làm mọi người sợ xanh mắt. Về sau hai mẹ con xấu hổ quá, phải đưa nhau vào sống ở trong rừng.
Câu chuyện “Miệng nói ra hoa ra ngọc”
Phỏng theo truyện của nhà văn Pháp Pe-rô (Perrault)
Truyện cổ tích Việt Nam và thế giới chọn lọc
Ngoài câu chuyện “Miệng nói ra hoa ra ngọc” của Perrault kể trên, TruyenDanGian.Com còn giới thiệu đến các bạn những câu chuyện cổ tích Việt Nam và thế giới hấp dẫn được sưu tầm và chọn lọc kỹ lưỡng. Qua đó giúp các bạn nhỏ rút ra được những bài học ý nghĩa cho bản thân cũng như có những giờ phút thư giãn thú vị khi được hòa mình trong thế giới của các câu chuyện cổ tích.