Câu chuyện “Qua đường” (Trần Hoài Dương)

Câu chuyện “Qua đường”

Câu chuyện “Qua đường” của Trần Hoài Dương là bài học đạo đức về cuộc sống, nhắc nhở chúng ta hãy biết giúp đỡ người khác trong lúc khó khăn.

Một lần, Ngọc cùng các bạn đi chơi. Qua ngã tư, có một em bé đang ngơ ngác nhìn trước, nhìn sau. Em tìm cách qua đường mà chưa qua được vì xe cộ đi lại đông quá. Xe này chưa qua, xe khác đã lại lao tới. Ngọc để các bạn đi trước. Em dừng lại, đến bên em nhỏ. Các bạn gọi:

– Ngọc ơi! Đứng lại làm gì thế?

– Ngọc ơi, mau lên chứ!

Ngọc trả lời:

– Các bạn cứ đi trước đi, mình đưa em bé này qua đường rồi chạy theo ngay.

Sau đó ít lâu, một hôm đang cùng các bạn đi chơi phố, chợt Ngọc nghe tiếng ai gọi:

– Chị Ngọc! Chị Ngọc ơi!

Nhìn quanh quẩn mãi, Ngọc cũng chưa nhận ra ai gọi tên mình. Tiếng gọi vẫn lảnh lót.

– Em ở đây cơ mà! Chị Ngọc ơi, em ở đây cơ mà!

Giữa đám đông, một cô bé mặc váy đỏ, tươi như bông hoa râm bụt đang cố kiễng chân, đưa tay lên vẫy Ngọc. Ngớ ra một lúc, Ngọc mới nhận ra đó là cô bé mà em dẫn qua đường hôm trước. Các bạn hỏi:

– Ai thế hở Ngọc?

– Em bé mà chúng mình gặp ở ngã tư hôm nọ đấy thôi!

– Ngọc chơi với em ấy à?

– Không!

– Thế tại sao em ấy biết tên Ngọc?

– Mình cũng không biết nữa.

– Lạ nhỉ! Hôm ấy cả bọn cùng đi mà em bé chỉ nhớ có mỗi tên Ngọc, lạ thật nhỉ!

Câu chuyện “Qua đường”
Theo Trần Hoài Dương

Thử thách trong câu chuyện “Qua đường”

  1. Vì  sao em bé lại biết và chỉ nhớ có mỗi tên Ngọc?
  2. Các bạn sẽ nghĩ gì khi thấy em bé chỉ biết và gọi tên Ngọc?

Quà tặng cuộc sống và những hạt giống tâm hồn

Ngoài câu chuyện “Qua đường” của tác giả Trần Hoài Dương kể trên, TruyenDanGian.com còn sưu tầm và chọn lọc những câu chuyện quà tặng cuộc sống ý nghĩa, giàu tính nhân văn cao đẹp, để ươm những mầm non xanh biếc vẫn từng ngày nảy nở bên trong những hạt giống tâm hồn ngây thơ, trong sáng.

Viết một bình luận